Màu trắng luôn mang đến sự tinh khôi và vô cùng thuần khiết. Những cô gái mặc váy trắng luôn mang lại vẻ đẹp vừa dịu dàng và kiêu sa. Những bài thơ về cô gái mặc váy trắng và màu trắng lại càng tôn lên vẻ đẹp đó.
Nội dung tóm tắt
Thơ về cô gái mặc váy trắng và màu trắng tinh khôi
Áo Trắng Huế
Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Sông Hương gió lộng tứ bề
Em người “áo trắng” tóc thề ôm lưng
Chào tui chân bước ngập ngừng
Đưa tay giữ áo thẹn thuồng gió bay ………
Tà Áo Trắng
Tác giả: Hoàng Nhã
Xem ngay: mặc váy liền nên khoác áo gì để biết cách phối đồ
Nhớ ngày nao áo trắng
Trên nắng mai thướt tha
Ửng hồng đôi gò má
Khi anh nhìn người ta
Trưa nào anh lại đón
Đưa ra ngoài công viên
Nắng trưa chạm vào nón
Che trước ngực làm duyên
Buổi chiều anh đưa về
Muốn đường dài thêm ghê
Mắc cỡ em chẳng nói
Đường dốc cũng gồ ghề
Mẹ chẳng cho đi tối
Chúng mình ngồi trước nhà
Trăng tình soi ngập lối
Quỳnh đêm ấy nở hoa
Em vẫn áo dài trắng
Trăng đêm vẫn chiếu hòa
Quỳnh hương vẫn nở hoa
Còn anh sao lại vắng?
Áo Trắng Ơi
Tác giả: Nguyên Thạch
Đồng xanh gió thoảng hương mùa
Ơi cô áo trắng gió lùa tóc bay
Hỏi đời bao chốc ngất ngây ?
Hay chỉ là những chuỗi ngày buồn tênh…
Gió lùa từng dãi bồng bềnh
Cuộn theo vạt trắng về bên lưng đồi
Xin em một chút hương thôi
Ủ thơm giấc mộng cho chồi đơm bông
Xin em một ánh nắng hồng
Mai qua lối cũ còn trông dáng người
Áo trắng ơi, áo trắng ơi
Cho tôi còn bước lối đời tìm nhau
Áo Trắng
Tác giả: Huy Cận
Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong,
Hôm xưa em đến, mắt như lòng.
Nở bừng ánh sáng . Em đi đến,
Gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng.
Em đẹp bàn tay ngón ngón thon,
Em duyên đôi má nắng hoe tròn.
Em lùa gió biếc vào trong tóc
Thổi lại phòng anh cả núi non.
Em nói, anh nghe tiếng lẫn lời,
Hồn em anh thở ở trong hơi.
Nắng thơ dệt sáng trên tà áo,
Lá nhỏ mừng vui phất cửa ngoài.
Đôi lứa thần tiên suốt cả ngày,
Em ban hạnh phúc chứa đầy tay.
Dịu dàng áo trắng trong như suối
Tỏa phất đôi hồn cánh mộng bay.
Áo Trắng Tinh Khôi
Tác giả: Thiên Ân
Áo trắng tinh khôi mộng học trò
Nụ cười bẽn lẽn chớm ngây thơ
Ngày em đến lớp thơ tình rụng
Anh còn dán mắt một dòng mơ
Áo trắng tinh khôi tỏa dịu dàng
Mỗi lần em đến đôi môi ngoan
Hương yêu thấp thoáng rơi suối tóc
Ơi chuỗi mơ hồ gọi thời gian!
Áo trắng tinh khôi nét nhạc xanh
Gìn vàng giữ ngọc ” Của để dành “
Khép mở trái tim thời đi học
Luống cuống đôi chân rõ ngọn ngành
Áo trắng tinh khôi thả mộng mơ
Dáng ngọc ăn sâu mỏi mắt chờ
Sân trường chiếc lá tương tư vội
Trang giấy mở ra mộng tình cờ
Áo trắng tinh khôi như suối nguồn
Hồn anh mát mẻ những yêu thương
Sợi dây cảm xúc run bần bật
Thương thầm dáng mỏng hờ hững buông
Áo trắng tinh khôi chút kiêu sa
Ong bướm si tình chút mơ hoa
Ve vãn vỗ về lim dim mắt
Thoáng thấy trong em chút thật thà.
À Ơi Đời Trắng Và Đen
Tác giả: Hồng Dương
Trắng trắng đen giữa một ánh tinh cầu
Đen một chấm chia hai đầu nỗi nhớ
Đêm trăng sáng nhớ lời ru bỡ ngỡ
Gió ngang đầu đêm đen vỡ đam mê…
À…ơi…em ngủ giữa áng mây về
Anh ru nhé gối tay mê giấc mộng
Em hãy ngủ gió mùa đông trống rỗng
Hãy quên đi bao hỗn độn đời thường
Cho anh gửi bình minh đẹp yêu thương
Hoa trăng tỏa ánh tơ đồng phong vị
Cho tròn giấc ngủ say trong tuyệt mỹ
Như đám mây bồng nhẹ lý à ơi…
À…ơi…ru giấc ngủ với hương trời
Âm nhạc điệu cõi tiên trôi mời gọi
Gót hài dạo lời thảnh thơi chưa nói
Cỏ hoa tươi thắm ướp cõi men say….
Sóng sẽ thay lời khe khẽ đêm nay
Phi lau hát đôi bờ lay sương mỏng
Đen và trắng đong đưa như cánh võng
Để quên đời đen trắng đọng trắng đen
À…ơi…đời !… sao còn lắm bon chen
Tình xé nát… nẻo hoang hèn vạn kiếp
Cho đau xót như sương mù ức hiếp
Ngủ đi em …trắng bạc nghiệp…đen lòng…
Ngủ đi em cho thơ mãi mênh mông
Ngủ đi nhé cho say nồng giấc điệp
Dương gian đó là trần ai …tội nghiệp
Ngủ đi ngoan… đời mãi tiếp…. trắng… đen…
Hoa hồng trắng
Tác giả: Minh Châu
Click ngay: lưng dài có nên mặc váy body để biết cách phối đồ
Tôi bước ra khỏi sớm mùa đông
Thấy em tôi đứng với nụ hồng
Nụ hồng mới nở, em e ấp
Trắng xóa hồn tôi em biết không
Màu hoa trắng lắm,trắng như mơ
Em tôi nhuộm thành màu hoa đỏ
Tôi xót xa em, vờ mắng mỏ
Màu đỏ trắng đong đầy mắt tôi.
Em có biết hoa hồng có gai
Hoa vô tình lắm chẳng thương ai
Em yêu hoa, còn hoa, tôi ghét
Bởi vì hoa làm em đau rồi.
Hoa hồng đẹp em tôi cũng đẹp
Hoa màu trắng dáng em tinh khôi
Vẻ trong sáng thuần khiết ở đời
Tôi muốn ôm, nâng niu, che chở
Cho đến ngày đông lạnh hơn xưa
Tôi thấy em tôi không cười nữa
Vắng tiếng em hoa buồn quên nở
Tôi tiếc thương hoa trắng phai tàn
Ngoài khung cửa trời lạnh lắm rồi
Em vẫn mặc chiếc áo mỏng thôi
Một ngày gió thêm cả mưa rơi
Em của tôi ôm trọn hết thảy
Nhìn em xem sao buồn đến vậy
Cánh hoa hồng trắng vẫn còn vương
Tôi ngắm nhìn dáng vẻ cô đơn
Của em và căn phòng màu trắng
Em không phải em ngày xưa nữa
Cánh hoa hồng trắng xóa hồn tôi…
Trên đây là thơ về cô gái mặc váy trắng và màu trắng tinh khôi. Hy vọng bài viết của chúng tôi giúp bạn thêm yêu thật nhiều màu trắng.